HTG.VN: Kênh quảng cáo và công cụ tìm kiếm HTG TRUYỀN THÔNG - QUẢNG CÁO - HƯNG THỊNH
LuatManhDuc.com - law.hungthinhgroup.net - smi
HTG.VN - Thuê tài - Thuê xe - BaThanh.Net
Thương Hiệu Doanh Nghiệp là cái tên dễ nhớ, gần gũi và Thương Hiệu là mục tiêu chung của các doanh nghiệp. Thương Hiệu Doanh Nghiệp là nơi hội tụ Thành công - Thịnh vượng - Phồn vinh của các doanh nghiệp. Thương Hiệu Doanh Nghiệp là nơi tôn vinh và khẳng định đẳng cấp thương hiệu của doanh nghiệp thương hiệu.

Làm xe ôm chở các con qua miền tối

Người đàn ông đó là Nguyễn Kim Khướng, mang trong mình thứ chất độc da cam quái ác phục viên trở về, rồi sinh ra những đứa con không thể nhìn thấy ánh sáng. Hai vợ chồng ông vuốt nước mắt, nuốt đắng cay nuôi con khôn lớn.

Lúc nào đó bất chợt gọi điện về nhà ông, nếu là vợ ông nghe máy thì sẽ là câu: "Ông ấy còn đang kiếm cơm ở bến xe Hà Đông", còn nếu là ông nghe máy, thì sẽ là câu: "Tôi vừa làm vài xị xe ôm về".

"Hai con ong tần tảo"

Qua Ba La - Hà Đông, hỏi về thôn Bắc Lãm, phường Phú Lương, Hà Đông, tôi len lỏi vào những ngõ ngách hẹp hơn một mét để đến nhà ông Khướng. Đúng lúc ông chuẩn bị ra bến xe Hà Đông chạy xe ôm. Hỏi ông, tại sao vốn là làng quê mà ngõ đi lại hẹp đến vậy. Ông Khướng gật đầu: "Ờ thì đất chật người đông mà". Bên trong nhà ông chỉ có chiếc tủ đáng tiền, nhưng sạch sẽ và được treo rất nhiều giấy khen, giải thưởng các cuộc thi. Đó là kết quả của những tháng ngày nỗ lực của các con ông, những đứa con sinh ra đã khiếm thị, không bao giờ nhìn thấy ánh sáng.

Bốn lần sinh, ba đứa con khiếm thị, hai người đã tốt nghiệp đại học, còn cô con gái út đang học năm thứ ba Học viện Âm nhạc quốc gia. Cô con gái cận út mắt chỉ hơi mờ, may mắn đã lấy chồng và sinh ra hai đứa con xinh xắn. Đó là những niềm vui mà vợ chồng ông Khướng may mắn nhận được trong đời.

Hàng xóm, thôn Bắc Lãm gọi vợ chồng ông Nguyễn Kim Khướng, bà Phùng Thị Hiển là "hai con ong cần mẫn". Ở Bắc Lãm, gia đình bình thường cũng hiếm có nhà nào tới ba con học đại học. Nhưng vợ chồng ông Khướng có. Ông Khướng trải qua đời lính gian khổ, lại làm thợ xây sau khi phục viên, rồi làm xe ôm, nên khuôn mặt khắc khổ của ông lúc nào cũng hằn lên nét buồn. Ngay cả cách nói chuyện của ông cũng buồn thê lương, chảy dài như người lái xe ôm cả ngày không có khách.

Ông kể về đời mình, nỗi truân chuyên cùng cực của một người cha sinh ra những đứa con không nguyên vẹn, khỏe mạnh. Đôi mắt ông rơm rớm: "Tôi sinh năm 1952, bà nhà kém tôi 2 tuổi. Chúng tôi là người cùng làng, yêu nhau từ hồi thanh niên. Ngay từ năm 1969 đã ăn hỏi rồi. Thú thực, ngày đó vợ tôi xinh lắm, tôi sợ mất. Rồi năm 1972 tôi đi bộ đội, đơn vị là Trung đoàn 29, từng đi chiến đấu ở Campuchia, rồi về tham gia chiến đấu giải phóng miền Nam. Năm 1976, tôi cưới bà Hiển, rồi lại đi, cho đến tháng 12 năm 1977 mới phục viên".

Mang thai đứa con đầu, bị sẩy, vợ ông Khướng lại tiếp tục mang thai, cuối năm 1978 vợ ông Khướng sinh con. Ông bà đặt tên là Nguyễn Kim Ơn, đứa trẻ tuy bụ bẫm, nhưng dù đã được sáu tháng tuổi, vẫn không biết cầm bất cứ thứ đồ chơi nào.

Ông Khướng chua xót kể lại: "Tôi như muốn ngất lịm đi khi biết cháu không thể nhìn được. Nó mù bẩm sinh. Trời ơi, lúc đó tôi nghĩ ông trời đang giáng họa vào vợ chồng chúng tôi. Cái tên Ơn là để cầu mong trời ban cho ơn an lành khác. Con tôi chậm lắm. Nếu là đứa trẻ khác, đưa vào tay cái gì nó cũng cầm. Đằng này, tôi đưa vào tay nó bông hoa, nó cứ dửng dưng như không".

Ông bà Khướng - Hiển lúc đó tủi cực vô cùng. Cũng là những người sinh con, người ta thì sinh ra đứa trẻ mắt sáng, còn vợ chồng mình sinh ra đứa con chẳng thấy được ánh mặt trời. Hai vợ chồng bảo nhau, có gì trong nhà bán hết, đưa con đi các bệnh viện để chữa trị. Nhưng tiền mất tật mang, đôi mắt của Ơn vẫn tối sầm, không mảy may thuyên giảm. Tim ông bà như tan nát. Những hy vọng lại được  nhen nhóm, khi bà Hiển tiếp tục mang thai và sinh con vào cuối năm 1980.

Bao nhiêu chờ đợi, hồi hộp, hy vọng lại trở thành một nỗi ê chề, hoảng loạn. Lại một đứa con không thể nhìn thấy ánh mặt trời. Đứa bé cùng chung số phận với anh nó. Vợ chồng ông Khướng ôm nhau khóc. Rồi lại bảo nhau cố gắng nuôi con, đặt tên con là Huyền. Nhìn hai đứa con tuy bụ bẫm, xinh xắn, nhưng chẳng biết dùng đồ chơi, chẳng thấy đường mà bò, ông Khướng có lúc không muốn sống nữa. Nhưng nếu ông không sống thì vợ ông sẽ ra sao, hai đứa con ra sao. Gia đình, hàng xóm động viên, ông và vợ tích cực nuôi con và lại hy vọng. Hy vọng của ông là cố đẻ cho được một đứa con lành lặn. Vợ ông chịu khó đi lễ chùa, cầu khấn.

Lần sinh thứ ba, được một bé gái mắt sáng. Ông bà khấp khởi mừng. May mắn thay, đứa bé đã nhìn thấy, nhưng lớn lên một chút, đôi mắt bé bị mờ đi một chút, tức là vẫn nhìn thấy 90%. Ông bà đặt tên con là Xuân. Bà Hiển năm sau mang thai và sinh con thứ tư. Lần này, niềm vui đã không mỉm cười với ông bà. Cô con gái út cũng mãi mãi chẳng bao giờ thấy ánh mặt trời. Ông Khướng bảo vợ dừng, không sinh nữa mà chịu khó đi làm ăn, nuôi con.

Ông Khướng đi phụ xây dựng, mãi cho đến năm 2000, sau một tai nạn, ông sợ độ cao, đành về mua xe máy chở xe ôm thuê. Bà Hiển trước đó làm giáo viên dạy lớp 1, vẫn buôn bán những đồ đan bằng tre để có thêm tiền nuôi con. Nhưng đến năm 1981, bà phải nghỉ vì đồng lương giáo viên quá ít ỏi. Bà tích cực với công việc buôn bán chổi chít, thúng mủng, nong nia… Dù vất vả nhưng hai ông bà vẫn cố gắng cấy mỗi vụ 6 sào để có thóc ăn. Những khó khăn gian khổ ngày trước, bà Hiển bảo bây giờ không kể được. Nó chất thành núi, nó chảy thành sông. Bây giờ bà chỉ nghĩ đến việc làm cho tương lai.

Chia sẻ Facebook

CAND

THÔNG TIN MỚI
HOẠT ĐỘNG KINH DOANH
QUẢNG CÁO - LIÊN KẾT
Võ Thuật


QUẢNG CÁO

0912 82 2628

CÔNG TY TNHH MTV THƯƠNG HIỆU VẬN TẢI BA THÀNH
Địa chỉ: 248/25 Bùi Thị Xuân, Q. Tân Bình, Tp. Hồ Chí Minh
Điện thoại: 08.6899.6850 & 08.6899.6846 - Hotline: 0912 82 2628
Email: info@thuonghieudoanhnghiep.vn
THƯƠNG HIỆU DOANH NGHIỆP